Nguyên nhân và cách điều trị bệnh Whitmore tránh tử vong

Bệnh Whitmore, còn được gọi là Melioidosis, là một loại căn bệnh cấp tính nguy hiểm do vi khuẩn Gram âm Burkholderia pseudomallei gây ra. Bệnh này có tiềm năng gây tử vong nhanh chóng, đặc biệt trong các trường hợp nhiễm khuẩn cấp.

Bệnh Whitmore là gì?

Bác sĩ giảng viên Cao đẳng Y Dược TPHCM cho biết bệnh Whitmore, còn được gọi là Melioidosis, là một căn bệnh cấp tính nguy hiểm do vi khuẩn gram âm Burkholderia Pseudomallei gây ra. Vi khuẩn này tồn tại trên bề mặt nước và trong đất, đặc biệt là trong bùn đất. Bệnh có thể lây truyền cho con người qua vết trầy xước trên da hoặc qua đường hô hấp khi tiếp xúc với bụi đất hoặc giọt nước có chứa vi khuẩn, đặc biệt là vào mùa mưa. Tỷ lệ tử vong cho người nhiễm bệnh Whitmore dao động từ 40 đến 60%. Bệnh này có tiềm năng gây tử vong nhanh chóng, đặc biệt trong các trường hợp nhiễm khuẩn cấp.

Các nguyên nhân chính gây ra bệnh Whitmore bao gồm:

  • Tiếp xúc với đất hoặc nước bị ô nhiễm chứa vi khuẩn Whitmore.
  • Vết trầy xước trên da khi tiếp xúc với nguồn nước bị ô nhiễm, chứa hóa chất hoặc chất thải, đặc biệt là ở vùng ao hồ, đầm lầy và đồng ruộng.
  • Xâm nhập vào cơ thể thông qua vết trầy xước da.
  • Hít phải bụi đất hoặc nước mưa chứa vi khuẩn Whitmore.
  • Sử dụng nước uống hoặc thực phẩm bị nhiễm vi khuẩn do xử lý không đúng cách.

Triệu chứng của bệnh Whitmore

Triệu chứng của bệnh Whitmore có thể biểu hiện tại các vị trí khác nhau và bao gồm: Sốt cao. Đau dạ dày. Đau ngực. Viêm mang tai (giống với triệu chứng của viêm tai giữa). Đau cơ khớp. Đau đầu. Co giật.

Bác sĩ giảng viên Trường Dược Sài Gòn cho biết triệu chứng cụ thể có thể khác nhau tùy thuộc vào vị trí nhiễm trùng:

  • Nhiễm trùng phổi có thể gây sốt, ho, khó thở, và đau ngực.
  • Nhiễm trùng cục bộ có thể gây sưng ở một vùng cụ thể.
  • Nhiễm trùng trên da có thể gây áp xe, loét, và đau cơ.
  • Nhiễm trùng máu dẫn đến tình trạng nhiễm trùng máu với nhiều triệu chứng khác nhau.
  • Nhiễm trùng lan tỏa có thể gây vết loét trên da và đau ở nhiều bộ phận khác nhau.

Chẩn đoán và điều trị và phòng tránh bệnh Whitmore

Chẩn đoán bệnh Whitmore thường được thực hiện thông qua xét nghiệm vi sinh học máu, nước tiểu, đờm hoặc xét nghiệm da. Điều trị bệnh Whitmore thường bao gồm sử dụng các loại kháng sinh đặc hiệu, như imipenem, penicillin, doxycycline, amoxicillin-clavulanic acid, ceftazidime, ticarcillin-clavulanic acid, ceftriaxone, và aztreonam. Điều trị thường phải kéo dài từ 10 đến 14 ngày hoặc thậm chí lâu hơn đối với các trường hợp nặng. Trong trường hợp nhiễm trùng phổi nặng, có thể cần phẫu thuật cắt bỏ thùy phổi để loại bỏ áp xe phổi.

Để tránh nhiễm bệnh Whitmore, người ta có thể thực hiện các biện pháp sau:

  • Rửa tay thường xuyên với xà phòng và nước sạch, đặc biệt là sau khi tiếp xúc với đất hoặc nước bẩn.
  • Đảm bảo thực phẩm được nấu chín, uống nước đã đun sôi và nguội.
  • Tránh tiếp xúc trực tiếp với đất và nước bẩn, đặc biệt là ở các vùng bị ô nhiễm.
  • Sử dụng đồ bảo hộ lao động như giày, ủng, găng tay khi làm việc ngoài trời hoặc tiếp xúc với đất và nước bẩn.
  • Bảo vệ các vết thương hở để ngăn ngừa nhiễm khuẩn.
  • Khi nghi ngờ nhiễm bệnh, nên thăm khám và điều trị kịp thời tại cơ sở y tế.

Bác sĩ giảng viên Trường Cao đẳng Dược Sài Gòn lưu ý bệnh Whitmore là một căn bệnh cấp tính nguy hiểm, nhưng với việc chẩn đoán và điều trị đúng cách cùng việc tuân thủ các biện pháp phòng tránh, nguy cơ tử vong có thể giảm đi đáng kể.